Mittwoch, August 19, 2009

.








1.

Đọc xong một cuốn sách hay, muốn đốt nó đi vậy. Đốt xong rồi quên sạch. Rồi lúc nào đấy sẽ có duyên đọc lại.
Những lúc nặng nề thế này, có gì hơn hơi thở dài sau một cuốn sách hay. Mỗi cuốn sách cùng lắm được một lần như thế.

2.

Bật dậy lúc tờ mờ 4 rưỡi sáng, thấy trăng sao rất tĩnh lặng. Tĩnh lặng du hành qua nửa bầu trời. Tĩnh lặng trượt trên quỹ đạo ngàn năm vẫn vậy.
So với cái chết của trời trăng, ta sống chẳng bằng một khắc. Những hỗn lọan này chẳng bằng hạt nước rơi xuống đáy sâu.











.

Dienstag, August 18, 2009

Killing in a row


.






Nếu giết người không phải là một chuyện phạm pháp, cũng không quá đau lòng;

sẽ có rất nhiều kẻ tôi muốn giết.






.

Freitag, August 14, 2009

Time drops off, our feet are steeped in water and the first tree loosens its leaves...

.










1.


Đến tháng 8 lại đi.
Đến tháng 8 lại đi.

Tôi có mơ hồ thấy, chúng ta đang thực hiện chuyến hành trình vô tận này trên một vòng tròn.
Tôi cũng có cảm giác rằng, anh vác ba lô đến đất nước đấy, một ngày thất lạc tất cả hành lý. Vậy là anh không trở về nữa.
Có lẽ mỗi chu kỳ đều phải đứt gãy ở đâu đó.


2.

Tôi không gặp được họ.
Giá mà tôi gặp được họ. Chuyện duy nhất tôi sẽ làm là níu chặt lấy tay họ và bảo rằng đừng bỏ tôi mà đi.


3.

Nhưng người cũng như chiếc là vàng đầu tiên. Chỉ cần chạm không khéo là sẽ rơi xuống.











.

Samstag, August 08, 2009

.

[trích nhỏ]







Falling out of touch with all
my
friends are somewhere getting wasted,
hope they're staying glued together,
I have arms for them.

Take another sip of them,
it floats around and takes me over
like a little drop of ink in a glass of water

Get inside their clothes
with my green gloves
watch their videos, in their chairs.
Get inside their beds
with my green gloves
Get inside their heads, love their loves.


[Green Gloves - The National]






.
.

















At her nearest approach to your life, I'm glad to see how gently your heart is taken.
We never planned all these emotions. We never planned to shiver on any given August day. We never planned to be embraced this tight.

This happiness, is it that mere life we've searched for years?










p/s: [To Q]: I'm very grateful :)



.

Donnerstag, August 06, 2009

Phim của Vương

.

[repost]








chungkingexpress










Somehow everything comes with an expiry date. Swordfish expires. Meat sauce expires. Even cling-film expires. Is there anything in the world which doesn't?


1.
Một số kẻ nghĩ: ngày hôm nay thật dài. Ta đâu cần sống dài như thế.
Vậy là họ tự kết liễu cho cuộc sống ngắn lại vừa đủ.

2.
Nhưng một ngày dài cách mấy cũng có nguyên nhân của nó. Nó vừa đủ cho những cơ may chầm chậm đến, những rủi ro từ từ đi (hoặc giả ngược lại), mà có khi ta không thấy được hết.

Một ngày, cục xà phòng có thể phồng to lên lúc nào không hay, chiếc khăn rách bỗng mất những chiếc lỗ to trên nó. Cá hộp lại có mùi vị khác mọi khi. Ngay giữa cái cuộc sống bất biến này, người ta đi lại, ăn chefsalat hay pizza, không quan tâm và không ý thức lắm.

Bỗng dưng một ngày, chúng ta để ý, âm thầm thấu hiểu cho nhau.

3.
Tình yêu đôi khi không thành ở cuộc hẹn đầu tiên. Vì một trong hai kẻ vắng mặt chẳng hạn.
Nhưng không sao, hãy để chúng mình tự làm một điều gì mới cho bản thân trong lúc chờ đến cuộc hẹn thứ hai chăng?




.








notitle











Tôi muốn trở lại căn nhà số 6A vào đêm nay, và nhấn sâu xuống phím cây đàn Belarus trong phòng khách. Cây đàn cũ, bị tróc một lớp gỗ ở cạnh trái nhưng phần trầm vẫn rất đẹp.

Những kỷ niệm êm đềm, nghĩ lại đều rất dễ dàng.

Năm tháng về sau có khi tôi lại muốn quay lại căn phòng này, vào một đêm tháng 8 sáng trong, trăng đã đầy, nhìn lên thỉnh thỏang sẽ thấy vài chuyến bay khuya, phòng thì chìm trong nhạc của Ennio Morricone.
Ngay giữa đêm nay, tấm lòng lại chật hẹp hơn một chút.

Tôi là một sinh viên cô đơn.

Nhưng tôi khác một số sinh viên, khi đã cam chịu nỗi cô độc của tuổi trẻ, họ bước vào giảng đường đều mang theo một bầu không khí kỳ lạ quanh mình, mơ hồ như giăng sương vào buổi sớm vậy. Họ chọn một chỗ ngồi cách biệt, ngồi đúng vị trí ấy suốt một học kỳ, lúc nào cũng ghi chép cẩn thận rồi lặng lẽ ra về.

Không biết họ có từng động lòng vì một cử chỉ quan tâm nào đấy hay chưa.





Mittwoch, August 05, 2009

Lability

.







notitle - isa.mar


notitle - isa.mar







1.

Tôi để những ngày hè này dẫn mình đi quá xa.
Tôi để những cảm động này dẫn mình đi quá xa.
Không trở lại được.

Tình cảm bỗng khác gì một cái chướng tự chuốc lấy?


2.

Không, đời không khó sống.
Chỉ chúng ta làm những kẻ cô đơn.