Freitag, August 14, 2009

Time drops off, our feet are steeped in water and the first tree loosens its leaves...

.










1.


Đến tháng 8 lại đi.
Đến tháng 8 lại đi.

Tôi có mơ hồ thấy, chúng ta đang thực hiện chuyến hành trình vô tận này trên một vòng tròn.
Tôi cũng có cảm giác rằng, anh vác ba lô đến đất nước đấy, một ngày thất lạc tất cả hành lý. Vậy là anh không trở về nữa.
Có lẽ mỗi chu kỳ đều phải đứt gãy ở đâu đó.


2.

Tôi không gặp được họ.
Giá mà tôi gặp được họ. Chuyện duy nhất tôi sẽ làm là níu chặt lấy tay họ và bảo rằng đừng bỏ tôi mà đi.


3.

Nhưng người cũng như chiếc là vàng đầu tiên. Chỉ cần chạm không khéo là sẽ rơi xuống.











.

2 Kommentare: